Mỗi khi Việt Nam chiến thắng thầy Park Hang Seo lại khóc. Vậy thì tại sao các chàng trai U23 không làm vị chiến lược gia người Hàn khóc nhiều hơn nữa?
Nước mắt và tâm của người thầy
Đôi khi nước mắt không chỉ thể hiện sự khổ đau và tuyệt vọng. Lắm lúc những hàng lệ rơi ướt cả đôi má nhưng trong trái tim lại đang hạnh phúc tột độ. Nước mắt quả là khó đoán hay chính cảm xúc của con người mới không thể lường?
Sau chiến thắng lịch sử trước U23 Iraq, HLV Park Hang Seo đã khóc trong phòng họp báo khi nói về trận đấu của Việt Nam. Ông quá xúc động cũng phải thôi, vì đó là trách nhiệm và cái tâm của một người thầy. Để đào tạo một thế hệ trẻ đôi khi người đưa đò cần có một trái tim đủ lớn để có thể thấu hết mọi nỗi niềm của học trò.
Và thầy Park là người như thế. Trong cuộc sống luôn tồn tại những người dám ở bên ta trong lúc thất bại và sẵn sàng đón nhận thành quả của ta bằng cả con tim. Họ rất đáng trân trọng. HLV người Hàn Quốc có cả hai yếu tố ấy trở thành một ân nhân đối với Việt Nam.
Ông đến với tuyển chúng ta khi mọi thứ ngổn ngang. Thậm chí người hâm mộ đã từng có thời gian quay lưng với đội tuyển vì họ đặt quá nhiều niềm tin nhưng chẳng nhận lại được bao nhiêu. Nhưng giờ đây mọi thứ đang tiến triển một cách thần kỳ, ngoài mong đợi.
Có lạc quan đến cỡ nào cũng chẳng thể tin được Việt Nam được lọt vào bán kết U23 châu Á. Và thầy Park đã vực dậy niềm tin từ CĐV nước nhà. Chưa dừng lại ở đó, ông huấn luyện bằng cái tâm của người thầy chứ không phải là một vị Manager.
Nếu các bạn chú ý, lúc Quang Hải khóc sau khi ghi bàn vào lưới U23 Australia, chính vị chiến lược gia người Hàn Quốc đã ôm chầm lấy cậu học trò nhỏ và vỗ về an ủi. Nếu nhìn vào số tuổi thì thầy Park xứng đáng được các cầu thủ trẻ gọi bằng “ông” chứ không chỉ là thầy.
Bởi thế, ông quá hiểu tâm trạng của những người trẻ. Thầy Park khóc khi chiến thắng vì ông hiểu rằng những giọt nước mắt ấy sẽ khiến học trò có thêm động lực bước tiếp và để cho chúng ta hiểu rằng đó là cảm xúc trân trọng từng chiến thắng của tập thể.
Phải đồng cảm lắm, trân quý lắm những điều học trò làm ông mới rơi lệ như vậy! Đâu phải ai muốn khóc bằng cái tâm toàn vẹn là được. Ngài Park hãy an tâm, người hâm mộ hiểu được thông điệp từ trái tim của ông.
Hãy làm thầy Park khóc nhiều lần nữa!
Huấn luyện và thương học trò bằng cái tâm của một người đi trước chứ không đơn thuần là kẻ dẫn đầu đoàn đua. Nhưng trái tim đa cảm của ông sẽ còn rơi lệ nhiều nữa vì các học trò U23 đã tìm ra được công thức chiến thắng.
Họ thi đấu bình tĩnh và tự tin đến lạ. Dường như hiểu được thầy mình đã luống tuổi và đa cảm nên các học trò của ông tự ý thức trưởng thành hơn để bảo vệ người thầy đáng tuổi ông trong gia đình. Vậy nên dù kết quả có như thế nào trong tương lai thì ngày hôm nay một Việt Nam chững chạc và mạnh mẽ đã hình thành.
Từ nay Công Phượng và đồng đội sẽ khiến ngài khóc nhiều nữa rồi đây, thầy Park ạ! Nhưng ông hãy an tâm từ nay về sau hễ có chiến thắng sẽ có hàng triệu người hâm mộ khóc cùng ông để tận hưởng và trân trọng thành quả.
Giờ đây, xin thầy Park hãy giữ lại niềm vui và nước mắt để biết đâu ông sẽ òa khóc thật lớn vì một chiến thắng nữa tại trận bán kết thì sao. Bóng đá không thể nói trước được gì! Vậy nên hãy khóc nữa đi ngài Park ạ, bởi một khi thấy ông khóc các học trò sẽ hạnh phúc vì biết rằng họ đã tạo nên kỳ tích.