Sau một thời gian dài, áo số 7 huyền thoại ở MU sắp tìm được chủ nhân mới: Alexis Sanchez. Liệu rằng ngôi sao 29 tuổi có thể khôi phục lại sự tôn kính dành cho nó?
Chiếc áo số 7 là biểu tượng vinh quang ở MU, một con số tuyệt vời nhất dành cho cầu thủ lớn nhất. Nhìn lại danh sách chủ nhân của nó sẽ thấy, George Best là tài năng xuất sắc nhất mà MU sản sinh ra, Bryan Robson được biết đến là đội trưởng huyền thoại, Eric Cantona là Vua – King Eric – còn David Beckham là biểu tượng bên cánh phải, trong khi Cristiano Ronaldo là cầu thủ tầm cỡ thế giới.
Vì nó quá vĩ đại, không phải ai cũng có thể mặc vừa. Kể từ khi Ronaldo rời đi, lần lượt Michael Owen, Antonio Valencia, Angel Di Maria rồi Memphis Depay đã thử, nhưng đều thất bại, thậm chí vô cùng thảm hại.
Rất nhiều tân binh đắt giá đổ bộ xuống Old Trafford, nhưng tất cả đều bỏ qua chiếc áo số 7 chỉ để tránh sức ép không đáng có. Để rồi bây giờ, nó vẫn nằm im lìm và chờ đợi một chủ nhân xứng đáng…
Khá kỳ lạ, nếu có một cái nhìn chi tiết vào lịch sử sẽ thấy, số 7 không mang tầm vóc lớn lao đến thế trong quá khứ. Nói chính xác, nó chỉ được “vĩ đại hóa” vào giữa thập niên 1990, với Cantona, rồi phát ra ánh hào quang rực rỡ khi được tiếp quản bởi Beckham, người có ảnh hưởng vượt xa phạm vi bóng đá.
Sự thật là George Best khởi nghiệp với chiếc áo số 9. Ông cũng mang số 10 trong 39 trận và 43 trận thi đấu cùng số 8. 470 chơi cho MU, có tới hơn một nửa (246 trận) Best ra sân cùng số 11. Đó là lý do mà sau này, Ryan Giggs được tán dương hết mức trong những năm đầu sự nghiệp vì anh cũng đeo số 9, một sự liên tưởng tới Best.
Chỉ Best chỉ mặc số 7 trong 141 trận, và 32 lần trong suốt 6 năm cuối ở Old Trafford. Một trong những lý do người ta chỉ nhớ về Best như một số 7 là huyền thoại người Xứ Wales đã chơi trận chung kết C1/Champions League 1968 với chiếc áo số 7.
Với Bryan Robson, số 7 đơn giản chỉ là con số mang lại may mắn, theo quan niệm của ông. Tới MU năm 1981, Robson tiếp quản nó từ Steve Coppell, người chẳng mặn mà gì với số áo này. Dĩ nhiên người hâm mộ cũng chẳng mấy bận tâm.
Về sau, Robson bàn giao lại cho Eric Cantona. Với ảnh hưởng cũng như cảm hứng vô tận mà King Eric mang lại, chiếc áo số 7 như được rưới nước Thánh, biến thành một biểu tượng gắn liền với vinh quang cùng niềm kiêu hãnh. Và tính thiêng liêng của nó tiếp tục được quảng bá rộng rãi trên toàn thế giới nhờ hiện diện trên lưng của David Beckham.
Có một lưu ý ở đây, ban đầu Beckham không hề thích thú gì với số 7. Trong mùa thứ 2 chơi cho đội một, Becks đeo số 10 yêu thích bởi nó từng được mặc bởi Denis Law và Mark Hughes. Rồi Teddy Sheringham đến và tước đi. Beckham thừa nhận mình đã bị sốc và cố gắng tìm hiểu liệu bản thân đã làm gì sai để bị đối xử tàn nhẫn như vậy.
Cho đến khi hội quân chuẩn bị cho mùa giải 1997/98, Sir Alex Ferguson đã trao cho Beckham số 7. Anh nhận ra ngay, đây là một vinh dự lớn khi được coi là người thừa kế của Vua Cantona. Điều này cũng giống như khi Fergie đặt số 7 vào tay Cristiano Ronaldo năm 2003, biểu thị cho lòng tin về một ngôi sao lớn sắp ra đời.
Có thể thấy số 7 không tự nhiên đi vào truyền thuyết để trở thành huyền thoại bất tử, mà được tạo thành bởi liên tiếp thế hệ những con người vĩ đại. Vì tầm vóc của số 7 đã vượt xa so với quá khứ, đem đến sự tự hào những cũng sẵn sàng hủy hoại bất cứ kẻ nào không xứng đáng.
Liệu Alexis Sanchez sẽ gia nhập hàng ngũ của Cantona, Beckham và Ronaldo, hay đi vào vết xe đổ của Di Maria, Depay? Câu trả lời vẫn còn ở phía trước. Nếu tân binh người Chile cần một lời khuyên, thì đây. “Đừng sợ hãi, hãy coi đó là niềm vinh hạnh”, Beckham nói về chiếc áo số 7 huyền thoại.