Mourinho là “Người đặc biệt”, còn Lee Johnson chỉ là một “Gã tầm thường”, như ông tự nhận. Vậy bí quyết nào để “Gã tầm thường” hạ đo ván “Người đặc biệt” và binh đoàn hùng mạnh MU?
Trong giới HLV, nếu đặt cạnh Jose Mourinho, Lee Johnson chỉ đứng hàng con cháu.
Khi “Người đặc biệt” làm trợ lý cho Van Gaal ở Barcelona, Johnson vẫn là một cầu thủ trẻ và sắp bị thải loại ở Học viện Arsenal. Thời điểm Mourinho đăng quang Champions League 2004 cùng Porto, ở tuổi 23 chàng tiền vệ Johnson mới kiếm được suất đá chính ở Yeovil Town, một đội bóng thuộc League Two.
Đến năm 2013, Mourinho rời Real Madrid để chuẩn bị trở lại Premier League cũng là lúc Johnson giã từ sự nghiệp cầu thủ ở tuổi 31, sau 472 trận đấu và không bao giờ được hít thở bầu không khí sang trọng của giải đấu hàng đầu nước Anh. Rồi ngay sau đó, ông tiếp quản chiến ghế ở Oldham Athletic, trở thành HLV trẻ nhất xứ sương mù.
Thật ra Johnson mang đến nhiều hoài nghi hơn là kỳ vọng. Nhiều CĐV Oldham nghĩ rằng cựu tiền vệ này được bổ nhiệm nhờ vào việc ông có 3 người trong gia đình làm việc ở ban huấn luyện của CLB.
Mối lo ngại càng tăng khi Johnson có vẻ bề ngoài không giống với những nhà cầm quân khác. Ông ta cười và cười, thích pha trò, khiến gây ấn tượng về một người suồng sã và thiếu nghiêm túc. Như đã thấy trước trận gặp MU mới đây, ông đùa rằng đã trộm lợn đất của con gái để lấy 450 bảng mua chai rượu hảo hạng đãi Mourinho. Johnson cũng tự nhận, so với “Người đặc biệt” Mourinho, ông chỉ là “Gã tầm thường” không hơn không kém.
Trước đó, Johnson còn cười phá lên khi nói về bài hát mà các CĐV tạo ra để chế giễu chiếc áo khoác và mũ nồi ông đã đội. “Họ không thích nó, tôi đành phải mua chiếc áo mới sau khi nhận được lương”, HLV của Bristol nói.
Tuy nhiên, Johnson nhanh chóng cho thấy, ông không đến với bóng đá để mua vui. Những ai coi thường người đàn ông nhỏ bé với chiều cao 1,68 m này đều phải trả giá đắt.
Hồi mới dẫn dắt Oldham, Johnson từng bất ngờ ập vào nhà riêng của một cầu thủ trẻ và quan sát mọi thứ như thám tử tư thứ thiệt. Ông đã rất hài lòng với phòng khách gọn gàng, tủ lạnh với những đồ ăn theo chế độ dinh dưỡng hợp lý. Nhưng đến khi bước vào phòng ngủ, không có giường mà chỉ có đệm bơi hơi, kèm theo cái giá đựng đồ uống có cồn cùng vỏ đồ hộp nhiều chất béo, Johnson tống anh ta trở lại trung tâm huấn luyện ngay lập tức.
Trong công việc, khó tìm ra ai nghiêm túc hơn Johnson. Ông từng lang thang từ Real Madrid đến CLB Skonto Riga của Latvia với mục đích tìm kiếm cảm hứng. Đồng thời, ông làm mọi cách để có một vài phút trò chuyện, học hỏi những HLV nổi tiếng. Có thể thấy sự khiêm tốn và khao khát tiến bộ của Johnson thông qua lời chia sẻ, rằng sẽ “cố gắng khai thác nhiều kinh nghiệm nhất có thể từ Mourinho trong 5-10 phút trò chuyện” bên ly rượu ông mua từ tiền của con gái.
Để phục vụ công tác huấn luyện, Johnson cũng cho lắp đặt màn hình lớn ở sân tập, cũng như cài đặt ứng dụng trên điện thoại học trò để họ có thể nắm bắt nhanh nhất các phân tích và tùy chỉnh chiến thuật. Khi không huấn luyện, ông dành hàng giờ để trao đổi với các tuyển trạch viên nhằm tìm ra những cầu thủ tiềm năng giá rẻ ở mọi ngõ ngách.
Nhờ Johnson, Oldham có 2 năm thành công nhất trong thập kỷ 2010, còn Barnsley tạo dựng chỗ đứng tốt ở League One. Hiện tại, Bristol bay cao với vị trí thứ 3 Champioship mà có nằm mơ các CĐV của họ cũng không bao giờ dám ao ước.
Chưa hết, sau đêm thứ tư, Bristol còn trở thành đội duy nhất không thuộc Premier League có mặt ở bán kết League Cup. Trước MU, họ cũng đánh bại 3 đội bóng hàng đầu khác là Watford, Stoke và Crystal Palace. Mourinho ca ngợi các cầu thủ Bristol đã chơi “trận đấu của cuộc đời”, còn Johnson thì nói rằng đội bóng của ông “trông như thể một đội Premier League”.
Và bây giờ, Johnson – HLV trẻ triển vọng nhất nước Anh – không hề tầm thường chút nào, nhất là khi ông chứng mình bản thân còn “đặc biệt” hơn cả “Người đặc biệt”.