Bất cứ đâu ở Tottenham cũng có những poster quảng cáo với hình Harry Kane. Và Son Heung-Min chỉ trở thành cái bóng của tiền đạo người Anh.
Còn Harry Kane, Son Heung-Min chỉ mãi là kép phụ. Số 9 của Spurs sinh trưởng tại Anh, phát triển sự nghiệp và thăng hoa ngay trên mảnh đất quê hương. Kane trở thành niềm tự hào xứ sương mù với những bàn thắng và luôn làm lu mờ những người đồng đội, dù họ có lúc chơi xuất sắc hơn.
Sự đời như thế, Son Heung- min không bao giờ vượt qua được người đồng đội. Tiền đạo người Hàn Quốc hiểu điều này. Thực chất tài năng của cựu sao Leverkusen chưa thể vươn tầm như Kane, hay Dele Alli. Anh rất hay, nhưng hai người đồng đội kia lại ở đẳng cấp khác.
“Tôi không nghĩ mình khẳng định được chỗ đứng. Harry và Dele (Alli)… Tôi thường nói với mọi người rằng bản thân đang thi đấu với họ. Chừng ấy là quá đủ. Hãy nhìn Harry với cách anh ấy tập luyện và những bàn thắng ghi được. Tôi muốn đạt được trình độ như Harry”, Son Heung- min nói.
Ở Tottenham, người ta gọi Son Heung- min là “Sonny”. Trong cuộc trả lời gần nhất trên Daily Mail, ngồi trên chiếc ghế sofa, Son Heung-Min nở nụ cười đầy mãn nguyện, hệt cái cách đang tận hưởng sự nghiệp thăng hoa. Chưa đầy 1 tuần, chân sút người châu Á liên tiếp ghi bàn giúp đội nhà thắng trận.
Vài ngày sau khi tỏa sáng trước Rochdale ở cúp FA, Son Heung-Min lại trở thành người chơi hay nhất khi Spurs tiếp Huddersfield. Anh toàn lập cú đúp. Số bàn thắng của “Sonny” trên mọi đấu trường (15 bàn) thậm chí cao hơn Morata, bản hợp đồng trị giá 60 triệu bảng của Chelsea, với 12 bàn.
Sau Park Ji Sung, bóng đá châu Á lại có thêm một niềm tự hào.
Nhưng trường hợp của Son Heung-Min rất kỳ lạ, chỉ có thể đóng vai phụ. Ngay cả khi Kane không ghi bàn trước Huddersfield, trung phong xứ sương mù vẫn được HLV Mauricio Pochettino ưu ái, giữ lại sân suốt 90 phút. Còn số 7 của Spurs bị rút ra sân vào 15 phút cuối trận, mất cơ hội tìm hat-trick.
Điều này không hề lạ lẫm. Mùa trước, “Sonny” có 15 lần phải rời sân khi trận đấu chưa hạ màn và 13 trận xuất phát trên ghế dự bị. Đã có những phản ứng từ CĐV châu Á, họ không còn say mê Pochettino vì ông chỉ dùng tiền đạo người Hàn Quốc như kế hoạch B, theo đó để anh trên ghế dự bị.
Son Heung-Min từng muốn ra đi sau năm đầu tiên thất bại ở Anh. Nhưng Pochettino khuyến khích cậu học đừng vội nản chí. Ông thuyết phục “Sonny”, khẳng định vẫn là một phần quan trọng trong kế hoạch. Lời nói của vị HLV người Argentina đã chạm vào sâu thẳm suy nghĩ của số 7.
Từ đó, tiền đạo người Hàn Quốc luôn thể hiện sự tích cực, chăm chỉ trên sân bóng và hoạt động rất năng nổ. “Sonny” có thể không phải kép chính, nhưng anh vẫn xứng đáng được tôn vinh. Chính HLV Pochettino thừa nhận điều này.
“Đó giống như khi đá cặp với Messi hay Ronaldo, bạn phải chấp nhận bị lu mờ bởi hai siêu sao kia. Tuy nhiên, Son rất giỏi và đầy chuyên nghiệp. Năm ngoái, anh ta trở thành một trong những mắt xích rất quan trọng dẫn lối thành công của Spurs”, HLV Pochettino trả lời báo Guardian.
Cái hay của “Sonny” nằm ở khả năng thích nghi với mọi vị trí và luôn biết cách ghi bàn. Điều đó khiến Pochettino mê mẩn tiền đạo người Hàn Quốc, từ đó không thể loại anh khỏi đội hình. Khi Harry Kane vấp phải sự đeo bám quyết liệt, Son Heung-Min trở thành giải pháp chia lửa cho người đồng đội.
Trong số những tiền đạo Spurs sở hữu, “Sonny” có phong độ ổn định nhất so với năm ngoái. Tại Premier League, ngôi sao Hàn Quốc có số pha lập công cao thứ nhì trong đội Tottenham với 10 bàn thắng, thành tích đó cao hơn cả Dele Alli (ghi 18 bàn mùa trước).
Theo Pochettino, Son Heung-Min như người nghệ sĩ đa năng trên sân bóng. Anh không phải tiền đạo săn bàn thuần túy, nhưng vẫn có thể chơi như một trung phong. “Sonny” cũng không phải cầu thủ chạy cánh, song hoàn toàn có thể chơi được ở vị trí này.
Từ tiền vệ tấn công biên trái đến tiền đạo hay tiền vệ phải, số 7 đều đã có những bàn thắng. Cũng giống như Park Ji Sung trước đây, tiền vệ người Hàn Quốc trụ lại thành công ở Manchester United nhờ biết thích nghi với hoàn cảnh. Đá ở đâu, Park Ji Sung cũng chơi tốt.
Và những ngày này, Son Heung-Min đang trên đường làm điều đó, thậm chí còn xuất sắc hơn. Bằng chứng chỉ sau 3 mùa giải, “Sonny” giờ có nhiều bàn hơn Park Ji Sung, và đó chưa phải chạm ngưỡng cuối cùng.