Mang Alexis Sanchez về Etihad, Guardiola đang tự “mua dây buộc mình”

 Pep Guardiola không thể chờ lâu hơn được nữa để sở hữu Alexis Sanchez. Nhưng với một Man City đang ổn và phong phú tài năng tấn công, liệu có nhất thiết phải đưa anh ta về Etihad?

Pep Guardiola là một người cầu tiến. Ngay cả khi đã xây dựng cho mình một đội ngũ hoàn hảo, ông vẫn tìm tòi những điều mới mẻ. Đó là lý do ông đã đưa Alexis Sanchez về Nou Camp năm 2011, chỉ vài tháng sau khi vô địch Champions League.

Như Pep nói, Sanchez sẽ bổ sung những phẩm chất mà Barca còn thiếu. Ngôi sao người Chile có phong cách tấn công trực diện, chơi tốt cả 3 vị trí trên hàng công, đầy sức mạnh và năng lượng, đồng thời hỗ trợ phòng ngự hiệu quả.

Thế nhưng các tính toán trên giấy không dễ dàng được hiện thực hóa ngoài sân cỏ. Sanchez chỉ đá chính 20 trận ở La Liga 2011/12 và Pep không thể xác định chính xác vai trò của cầu thủ người Chile.

Pep có lặp lại sai lầm như 7 năm trước, khi đưa Sanchez về dưới trướng?

Cũng có thời điểm HLV người Tây Ban Nha phải đặt câu hỏi tính đúng đắn của bản hợp đồng 22,7 triệu bảng, ví dụ lúc ông chửi thề trên đường pitch và quát vào mặt Sanchez rằng “nên sử dụng cái đầu mà suy nghĩ”. Sau này nhớ lại, Pep thừa nhận đã không thể tận dụng hết tiềm năng của Sanchez và xin lỗi vì điều đó.

Vậy, bây giờ Pep sẽ làm tốt hơn, hay lặp lại sai lầm như 7 năm trước? Trong một lần nói về Sanchez hồi tháng 8, HLV 46 tuổi nghĩ rằng vấn đề chỉ nằm ở vị trí, không phải ở phong cách. Và đá tiền đạo như tại Arsenal là hoàn hảo nhất với cầu thủ người Chile. Tới Man City trong vai trò tương tự, anh ta sẽ tỏa sáng.

Nhưng mọi chuyện có đơn giản như vậy? Giống như Barca trước đây, Man City đang là cỗ máy hoạt động trơn tru và sản xuất chiến thắng một cách đều đặn. Một sự xáo trộn nhỏ có thể gây ra hỏng hóc, hủy hoại thành quả trước đó.

Mặc dù tạo ra nhiều cơ hội, nhưng số kiến tạo của Sanchez lại kém mùa trước, đồng thời các chỉ số khác như ghi bàn, đi bóng đều sụt giảm.

Chấn thương của Gabriel Jesus biện minh cho quyết định ngôi vào bàn đàm phán với Arsenal để cố gắng có Sanchez ngay trong mùa đông, dù thực tế là họ có thể sở hữu miễn phí nếu chịu khó chờ đến cuối mùa giải.

Tuy nhiên, Jesus sẽ sớm trở lại vào tháng 2. Từ nay đến đó, Man City vẫn có Sergio Aguero – người đã ghi 19 bàn ở mọi mặt trận mùa này, nhiều hơn 11 bàn so với Sanchez dù số trận ra sân là như nhau (25).

Đúng là trong bối cảnh lịch thi đấu khá dày và đan xen nhiều đấu trường, một mình Aguero là không đủ. Nhưng chẳng phải Guardiola là thiên tài chiến thuật, với một trong số các phát kiến là “số 9 ảo”, hay sao?

Ở trận derby Manchester mới đây, ông đã khiến MU bối rối khi đẩy Jesus – tiền đạo chính thức – sang trái, Leroy Sane sang phải còn Raheem Sterling di chuyển vào trung lộ chơi như một “số 9 ảo”. Sterling có đầy đủ sự thông minh, nhạy bén chiến thuật để đảm trách vai trò đó, để rồi liên tục mở ra khoảng trống và tạo cơ hội cho đồng đội.

Thành tích tổng thể mùa này của Sanchez không thực sự ấn tượng.

Khả năng ghi bàn cũng không còn là nhược điểm của Sterling. Anh hiện là chân sút tốt nhất của Man City tại Premier League với 14 pha lập công. Ấn tượng hơn, cầu thủ 23 tuổi đạt con số đó chỉ với 53 lần dứt điểm, tức tỷ lệ thành bàn lên tới 26,4%.

Thật trớ trêu khi Sterling suýt trở thành một phần của thương vụ Sanchez hồi mùa hè. Sẽ là lố bịch nếu chuyện đó xảy ra vào bây giờ. Nhìn lại hiệu suất của cầu thủ người Chile, nó kém xa Sterling, với 10,1% số pha dứt điểm trở thành bàn thắng.

Đến khi Jesus tái xuất, Pep hẳn rất đau đầu để tìm chỗ đứng cho Sanchez. Đẩy anh ta ra cánh sẽ lặp lại sai lầm như ở Barca, và cũng không công bằng với Sane, Sterling và Bernado Silva. Nếu xử lý không khéo, Man City có thể xôi hỏng bỏng không như Barca 2011/12, thất bại cả ở La Liga và Champions League, dẫn đến sự ra đi của Guardiola vào cuối mùa giải.

Pep là một thiên tài, vậy hãy xem ông tự đẩy mình vào thế khó và tìm cách thoát ra thế nào.

Bài liên quan