Tuy có nhiều lời khen chê xung quanh Jose Mourinho nhưng không phủ nhận rằng ông rất nghiêm túc và tham vọng cho công việc tại Old Trafford. Sau mùa giải đầu khá thành công với 3 danh hiệu Siêu Cúp Anh, League Cup và Europa League, ông đã bắt tay ngay vào việc xây dựng đế chế của mình cùng Man United ngay mùa giải thứ hai. Có lẽ như câu “người tính không bằng trời tính” nên bao dự liệu của Mourinho đã không suôn sẻ khiến CLB gặp khó trong cả mùa giải.
Lukaku, Ibrahimovic và bộ tứ nguyên thuỷ
Tuy ngay từ đầu, Alvaro Morata mới là đối tượng mà Man United nhắm đến nhưng rõ ràng việc mua được Romelu Lukaku cũng khiến Jose Mourinho vô cùng hài lòng sau những màn trình diễn xuất sắc của anh trong màu áo Everton.
Trong khi đó, tin tức về quá trình tiến triển hồi phục chấn thương tốt của Zlatan Ibrahimovic – chân sút chủ lực của M.U mùa trước – đã thúc đẩy Mourinho chờ đợi anh trong giai đoạn lượt về.
Cùng với Anthony Martial và Marcus Rashford, Người đặc biệt có trong tay 4 chân sút xuất sắc. Nhớ lại trong quá khứ, Sir Alex Ferguson với 4 chân sút trứ danh là Andy Cole, Dwight Yorke, Teddy Sheringham và Ole Gunnar Solskjear đã có giai đoạn thành công rực rỡ, đỉnh cao là cú ăn 3 năm 1999. Vậy thì tại sao Mourinho không có quyền mơ về điều tương tự?
Nhưng Lukaku sau giai đoạn bùng nổ thì chìm dần và mới lấy lại phong độ thời gian gần đây. Ibrahimovic bình phục chấn thương rồi lại chấn thương chẳng mang lại điều gì cho Man United. Martial cùng Rashford cứ trận hay trận dở. Sau tất cả, cái gọi là bộ tứ nguyên thuỷ đã thất bại thảm hại.
Người băng và tham vọng tái hiện cặp Vidic – Ferdinand
Ở bất cứ đội bóng nào Mourinho cũng chú trọng khâu phòng ngự, phải không thua trước khi nghĩ tới chuyện giành phần thắng. Đó là lý do vì sao ông đã nhanh chóng mang Eric Bailly về Old Trafford ngay khi nhận chức.
Tuy nhiên, khi những Chris Smalling, Phil Jones không tạo sự an tâm thì Mourinho hiểu ông cần thêm một trung vệ đẳng cấp. Và thế là Victor Lindelof – người được mệnh danh là Người băng – xuất hiện. Trên lý thuyết, đây hoàn toàn có thể tái hiện cặp Vidic – Ferdinand ngày nào. Và xin nhắc thêm, chính sự chắc chắn của bộ đôi ấy đã mang đến giai đoạn thành công rực rỡ cho Quỷ đỏ những năm 2008.
Vậy mà đột nhiên Bailly chấn thương, Lindelof thì bị choáng với phong cách bóng đá Anh và mất quãng thời gian dài ngồi trên băng ghế dự bị. Hàng phòng ngự M.U ở giai đoạn quan trọng trở nên yếu ớt và đánh mất dần lợi thế trên các cuộc đua. Có lẽ Mourinho cần những toan tính khác cho vị trí hai chốt chặn trước khung thành David De Gea.
Ước mơ về đôi cánh
Thời Sir Alex Ferguson, đôi cánh thần thánh David Beckham – Ryan Giggs đã mang đến vô số thành công. Sau đó, đôi cánh không còn hoàn hảo khi mà không ai làm đối trọng với Cristiano Ronaldo nhưng một mình CR7 toả sáng cũng giúp khỏa lấp tất cả.
Mourinho hiểu rằng muốn thành công tại Anh, ông cần lắm một đôi cánh – hai con người xuất sắc ở vị trí tiền vệ cánh trong sơ đồ 4-2-3-1 hoặc 4-4-2 hay tiền đạo cánh khi đội bóng chơi 4-3-3. Nhưng Inter Milan kiên quyết không bán Ivan Perisic còn Gareth Bale không chịu hạ mình đầu quân cho Man United, khiến Mourinho luôn loay hoay với bài toán đôi cánh.
Về cơ bản, những Lingard, Martial, Rashford, Mkhitaryan kể cả Mata hay Young đều là những lựa chọn không tồi. Nhưng Young cứ bị kéo về đá hậu vệ biên. Mata dự bị quá nhiều cũng sa sút phong độ. Lingard, Martial và Rashford chưa bao giờ giữ phong độ ổn định.
Còn Mkhitaryan, sau 5, 6 trận đầu liên tục kiến tạo và ghi bàn, bỗng biến mất như bốc hơi tại Old Trafford. Thiếu những ngôi sao chạy cánh xuất sắc nên dẫu có trong đội hình nhiều cầu thủ tốc độ và chiều cao lý tưởng nhưng hiệu quả trong tấn công của Man United chưa thật sự cao.
Pogba – Sanchez: Thực tế khác xa lý thuyết
Tiếng tăm của Pogba và Sanchez thì ai cũng phải thừa nhận. Đẳng cấp của họ cần gì phải bàn cãi nữa. Về mặt lý thuyết, có Pogba, Man United sẽ có một nhạc trưởng đích thực. Anh có thể phát động tấn công xuất sắc, là mũi nhọn lợi hại từ tuyến hai như Paul Scholes ngày xưa.
Trong khi ấy, với Sanchez, Mourinho đã có một cầu thủ đa năng, một ngôi sao chạy cánh đẳng cấp, người có thể tiếp lửa cho Lukaku và tận dụng cơ hội mà Pogba tạo ra, thậm chí mở ra thêm cơ hội cho đồng đội.
Đó là lý thuyết người ta đã nghĩ tới, còn thực tế diễn ra như thế nào?
Paul Pogba chỉ còn là cái bóng của chính mình so với thời còn chơi tại bóng đá Ý, khoảng thời gian ngôi sao người Pháp được xem là tiền vệ hàng đầu thế giới. Thi đấu rườm rà, thái độ hời hợt, bệnh ngôi sao đã khiến Pogba dần bị mất giá trị cùng vai trò ở Old Trafford.
Alexis Sanchez cũng chẳng khá hơn khi anh chơi quá tệ từ ngày rời Arsenal. Ngoài năng lượng dồi dào và sự nhiệt tình, đóng góp của Sanchez cho đội bóng mới gần như là con số không.
Hay mất bóng, thiếu sáng tạo, kiến tạo kém, chẳng ghi bàn. Các Manucian đang quá lo về một số 7 thất bại nữa. Không những vậy, Sanchez nhận lương cao nhất đội khiến Pogba buồn và khó chịu ra mặt, có Sanchez thì những Rashford hay Martial phải hy sinh. Bên cạnh đó việc Sanchez quá nhiệt tình di chuyển vô tình giẫm chân các đồng đội khiến M.U càng đá càng rối thêm.
Jose Mourinho không thiếu tham vọng. Mọi toan tính của ông đều rất hợp lý. Có chăng sự may mắn dường như đang ngoảnh mặt với Người đặc biệt mà thôi!