Mourinho và 2 nước cờ quyết định để hạ Chelsea

Không phải lúc nào Jose Mourinho cũng đúng, nhất là khi tuổi tác đang tỷ lệ thuận với sự túng quẫn. Nhưng trong một ngày tươi đẹp, Người đặc biệt đã buộc Antonio Conte phải thán phục.

Tam giác cơ bắp

Fan Chelsea có lý do để tiếc nuối về trận đấu vừa qua. Họ cầm nhiều bóng hơn, dứt điểm nhiều hơn, thậm chí mở tỷ số trước và 1 lần bị trọng tài từ chối bàn thắng hợp lệ. Nhưng điều đó không thể che mờ tinh thần chiến đấu quật cường cùng một thế trận khôn ngoan mà Jose Mourinho bày ra.

Đầu tiên, hãy nhìn vào đội hình ra sân của M.U. Với việc bố trí hệ thống 3 tiền vệ trung tâm Nemanja Matic, Scott McTominay và Paul Pogba, Mourinho không giấu giếm ý đồ “lấy thịt đè người”. Và dù có không “đè” được thế trận thì với những chiến binh cơ bắp của mình, M.U cũng có thể “đè” trong những tình huống tranh chấp nhất định.

Và Mourinho đã đúng, M.U không thể thắng mọi tình huống tranh chấp nhưng khả năng dọn dẹp của hàng tiền vệ trong trận này là vô cùng năng suất. Càng về cuối trận, sự chắc chắn mà tuyến giữa Quỷ đỏ mang lại càng sắc sảo.

McTominay khiến Hazard có một ngày khó khăn

Chelsea thì ngược lại, sau vài pha lao vào đối phương, mạnh yếu đã lộ ra quá rõ. Một mình N’Golo Kante là không đủ, trong khi Danny Drinkwater không đủ trình độ để theo kịp trận đấu kiểu này. Giữa sân bị bóp nghẹt, Chelsea buộc phải phất bóng từ sân nhà và khi các mũi nhọn phía trên không thể theo kịp, thế công của họ bị cắt đứt dễ dàng.

Ở đây, tính kỷ luật bên phía M.U là điều dễ nhận thấy. McTominay được giao theo kèm Eden Hazard “như hình với bóng”. Anh có thể mắc lỗi trong bàn thua nhưng nhìn chung, sự cảnh giác mà anh buộc Hazard phải đề phòng đã phát huy tác dụng.

Hazard không thể hiện được nhiều và bị thay ra ở phút 73. Ngòi nổ còn lại trên sân là Willian cũng được Matic lẫn Pogba chăm sóc kỹ càng. Các tình huống triển khai vây bắt tầng lớp được M.U thực hiện liên miên khiến Chelsea khổ sở chống đỡ.

Sự ma mãnh trên hàng công

Như đã nói, Mourinho chấp nhận chơi cửa dưới ngay trên sân nhà. Cách nhập cuộc này không có gì lạ mỗi khi Quỷ đỏ đụng độ những đối thủ ngang tầm. Vấn đề là M.U không để yên cho đối thủ chà đạp, họ muốn gây bất ngờ cho Chelsea.

Bất ngờ đầu tiên là kéo Sanchez sang cánh phải. Ai cũng biết vị trí sở trường của tiền đạo người Chile là tiền đạo lệch trái. Nhưng Mourinho muốn dùng chính sự đương nhiên này để gây ra những sai số trong toan tính của Antonio Conte.

Không phải Cesar Azpilicueta và Victor Moses – những người được giao nhiệm vụ sẵn, mà là Antonio Ruediger cùng Marcos Alonso phải canh chừng Sanchez.

Sự lúng túng là điều dễ dàng nhìn ra. Ngoài pha dàn xếp để Alvaro Morata dứt điểm chạm khung gỗ David De Gea đầu hiệp 1, cánh trái Chelsea gần như tê liệt trong khâu tấn công.

Lingard chính là sự biến ảo mà Mourinho dành cho Conte

Về phần Anthony Martial, Mourinho không muốn cầu thủ người Pháp làm một tiền đạo cánh trái thông thường. Ông muốn anh bó nhiều vào trung lộ và sát cánh cùng Lukaku. Trong nhiều lúc, M.U như chơi với 2 trung phong.

Bàn gỡ hòa 1-1 là minh chứng rõ ràng nhất cho điều này. Sanchez phát động ngoài vòng cấm, Martial bất ngờ sắm vai làm tường và người hưởng lợi là Lukaku khi mà khung thành đã rộng mở.

Sang đến hiệp 2, khi mà vai trò “chim mồi” của Martial hoàn thành, anh được thế chỗ bởi Jesse Lingard. Trên ghế dự bị, Mourinho còn có Juan Mata và Marcus Rashford nhưng Người đặc biệt thích sự hợp lý mà đơn giản Lingard mang lại.

“Tiến hóa” hơn Martial, Lingard di chuyển khắp mặt sân. Sự cơ động này luôn khiến những hàng thủ vốn định hình sẵn như Chelsea cảm thấy lúng túng. Vậy mới nói chỉ khi có Lingard, M.U mới có pha phối hợp mà Lukaku dạt ra biên tạt cánh cho một cầu thủ cao chưa tới 1,75m đánh đầu ghi bàn ấn định chiến thắng 2-1.

Lạnh lùng và thực dụng, Mourinho đã vượt qua được đối thủ mà M.U chỉ thắng được 1 trong 14 trận trước đó. Dẫu sao thì trong cơn bĩ cực, Mourinho vẫn còn gia tài bản lĩnh để mang ra dùng dần.

Bài liên quan