Các cầu thủ U23 vẫn là đối tượng “chiếm sóng” dư luận khi ĐTQG tập trung, nhưng có một cựu binh ở độ tuổi nên được xem là “lão tướng”, vẫn khiến cho lớp trẻ khó mà thay thế được.
Nhìn Anh Đức thi đấu trong trận đấu với Jordan vừa qua, mới thấy vì sao đã lớn tuổi, anh vẫn là vị trí không thể thay thế ở Becamex Bình Dương và còn được ông Park Hang-seo trọng dụng trong thời điểm lứa U23 luôn là tâm điểm ở mọi trận đấu.
Tất nhiên, nếu ai đó mong chờ ở Anh Đức những pha solo hoàn hảo, hay những cú chạm bóng, giữ bóng tinh tế như nghệ sĩ, thì sẽ thất vọng. Nhưng, Anh Đức vẫn ở trên sân, và anh làm việc mà một tiền đạo cắm đích thực cần làm: ghi bàn và tham gia tích cực vào lối chơi của toàn đội.
Trận đấu với Jordan, lại một lần nữa cho thấy một ông Park Hang-seo thực dụng, và bắt đúng “bệnh” của bóng đá Việt Nam. Với một đối thủ to cao và thể lực sung mãn, đội tuyển Việt Nam đã giảm hẳn những pha bóng ngắn ban bật tam giác, vốn từng được xem là “truyền thống”, thay vào đó là rất nhiều những cú phất dài từ phía sau, điểm đến của nhiều đường bóng như thế chính là cái đầu của Anh Đức.
Với thể hình, sức bật và khả năng chọn vị trí, Anh Đức đã thể hiện rất tốt khả năng “làm tường” trong trận đấu này. Anh chiến thắng trong những pha không chiến, đón bóng thành công và “phân phối” ra hai biên hoặc trả ngược về trung lộ cho đồng đội triển khai bóng một cách thành công.
Nếu ở phía trên đội tuyển Việt Nam không có Anh Đức, e rằng lối chơi của HLV Park không thể thành công được. Cũng nói về khả năng không chiến, một điểm nổi trội nữa của đội trưởng Becamex Bình Dương, chính là khả năng tham gia phòng ngự, những tình huống phòng thủ phạt góc hay đá phạt, với sự tham gia của Anh Đức trở nên đáng tin cậy hơn rất nhiều, bởi sự nhạy cảm chọn vị trí đón bóng của anh được phát huy đúng lúc.
Bàn thắng duy nhất của ĐTVN, nhìn thì chỉ là một pha đệm bóng cận thành đơn giản, thậm chí có người nói nếu không có Anh Đức thì Công Phượng cũng sẵn sàng “ăn bàn” ở tình huống đó. Tuy vậy, nhìn kỹ pha đưa bóng vào khiến bóng đi lập bập của Xuân Mạnh, và việc Anh Đức thay đổi vị trí đã chọn rất nhanh sau khi bóng đập đất, mới thấy được khả năng săn bàn trong vòng cấm của người cựu binh này tốt như thế nào.
Pha bóng đơn giản, nhưng nhờ kinh nghiệm nhiều năm cùng kĩ năng đã được trui rèn, Anh Đức mới có tình huống kết thúc gọn gàng và khiến thủ môn đối phương bất lực đến như vậy. Hoàn toàn không có “ăn may” trong bàn mở tỷ số của ĐT Việt Nam.
Một trận đấu tốt của Anh Đức, nhưng sau đó, chúng ta lại thấy được khoảng trống lực lượng của bóng đá nước nhà nếu như 1, 2 mùa giải nữa, Anh Đức không còn thi đấu đỉnh cao. Trong cơn sốt U23, nhiều người đã cho rằng những cầu thủ trẻ này sẽ sớm đưa các đàn anh lên ghế dự bị, nhận định này đúng một phần, bởi thực tế nhiều cầu thủ U23 trình độ hơn hẳn đàn anh cùng vị trí.
Tuy nhiên, ở nơi mũi nhọn trên hàng công, vị trí của tiền đạo cắm, Anh Đức đang cô đơn. Thử hỏi, những người trẻ tuổi hơn Anh Đức, có bao nhiêu người hiện giờ có thể thay thế hoàn hảo cho cầu thủ người Bình Dương?
Người ta nói rất nhiều về Hà Đức Chinh, nhưng chỉ cần nhìn thể hình, Đức Chinh cũng đang thua kém với đàn anh của mình, hơn nữa, phong thông tin của Đức Chinh khiến người khác nhớ về Phan Thanh Bình nhiều hơn là Anh Đức, tức một cầu thủ giỏi chớp thời cơ, giỏi ghi bàn nhanh, gọn, nhưng để tham gia vào lối chơi chung, làm tường hay rút về phòng ngự tốt, thì chưa được như ý.
Đàn em, đồng nghiệp của Anh Đức ở Becamex Bình Dương có Tiến Linh cũng là mẫu tiền đạo có ngoại hình tốt, đủ sức trở thành cầu thủ giống như đàn anh. Nhưng vấn đề nằm ở chính Tiến Linh, khi anh vẫn chưa thể hiện đủ tốt ở đất Thủ, chứ chưa nói đến chuyện được “lên tuyển”.
Các “ngôi sao” còn lại trên hàng công của đội tuyển Việt Nam, chủ yếu nằm ở vị trí hộ công, hoặc tiền đạo/ tiền vệ cánh. Kể cả Văn Quyết, hay Công Phượng cũng từng được thử làm tiền đạo cắm, nhưng đều không thể đem lại kết quả như ý. Mà trong lối đá của HLV Park Hang-seo hiện giờ, nhất là khi gặp các đội mạnh, ông sẽ vẫn thực dụng như đã thể hiện trong trận gặp Jordan.
Lối chơi ấy rất cần một tiền đạo như Anh Đức, thế nên đừng ngạc nhiên, nếu như ông Park tiếp tục tin dùng Anh Đức trong các chiến dịch sắp tới của mình, mà không nhường chỗ cho “lớp trẻ”.
Nói gì thì nói, sự kế thừa trong bóng đá là điều bắt buộc phải có, thậm chí thế hệ sau phải giỏi hơn thế hệ trước thì bóng đá mới đi lên. Nhưng với bóng đá Việt Nam, với V-League đã quen với việc phó mặc vị trí tiền đạo cho ngoại binh, việc xuất hiện một Anh Đức đã là điều may mắn rồi.
Có lẽ, đã đến lúc những CLB bóng đá cần hành động, để cầu thủ nội, cầu thủ trẻ cạnh tranh nhiều hơn với ngoại binh, buộc họ phải tranh giành suất tiền đạo với cầu thủ ngoại, thay vì tìm cách bố trí họ lùi xuống đá hộ công, hay dạt cánh như cách thức từ nhiều năm nay đã thực hiện. Nếu không làm được như vậy thì không biết bao nhiêu lâu nữa, Anh Đức mới tìm được người thay thế hoàn hảo cho mình.