Tỏa sáng rực rỡ giúp Pháp giành ngôi vô địch World Cup 1998, Zinédine Zidane vượt mặt nhiều tên tuổi lớn như Davor Suker, Ronaldo, Michael Owen để giành giải thưởng Ballon d’Or.
Cùng điểm mặt 10 cầu thủ về đầu trong cuộc bình chọn Ballon d’Or 1998:
1. Zinédine Zidane (Juventus, 244 điểm)
Ở cấp độ CLB, Zidane tỏa sáng trong màu áo của Juventus và Real Madrid, giúp 2 câu lạc bộ này giành nhiều danh hiệu ở châu Âu cũng như quốc gia. Tại ĐTQG, anh là linh hồn giúp Pháp gặt hái những thành công rực rỡ.
Với phong cách hào hoa, nhãn quan chiến thuật và kỹ thuật cá nhân điêu luyện, vị HLV của Real Madrid hiện tại được đông đảo các cổ động viên và chuyên gia bóng đá coi như một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của mọi thời đại.
2. Davor Suker (Real Madrid, 68 điểm)
Suker là siêu tiền đạo của Croatia, được coi là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thập niên 1990. Đỉnh cao sự nghiệp của Suker là World Cup 1998 tại Pháp. Khi đó, ông giành được danh hiệu Vua phá lưới với 6 bàn trong 7 trận, giúp đội tuyển Croatia giành hạng 3 chung cuộc ngay lần tham dự World Cup đầu tiên.
3. Ronaldo (Inter, 66 điểm)
Ronaldo là một tiền đạo toàn diện, là thần tượng một thời của thế hệ 9X trở về trước. Anh vô địch World Cup 1994 và World Cup 2002 cùng đội tuyển Brazil. Còn năm 1998, Brazil cũng anh dù là ứng cử viên số 1 nhưng chỉ về nhì sau Pháp của Zidane. Rô béo có 2 Quả bóng vàng châu Âu trong bộ sưu tập giải thưởng cá nhân cao quý của mình. Nếu không gặp chấn thương, có lẽ sự nghiệp của Ronaldo sẽ còn lẫy lừng hơn nhiều.
4. Michael Owen (Liverpool, 51 điểm)
Owen có khởi đầu như mơ ở Liverpool và từng được xem là ‘thần đồng’ của làng bóng đá thế giới. Anh xếp thứ 14 trong danh sách “100 cầu thủ vĩ đại nhất của The Kop”.
Dù chỉ về 4 trong cuộc bình chọn Ballon d’Or 1998 nhưng sau đó 3 năm, nhờ khả năng săn bàn thượng hạng của mình, anh góp công lớn giúp Liverpool đã giành được cú ăn 3 danh hiệu gồm UEFA Cup, FA Cup, Cúp Liên đoàn bóng đá Anh, và Owen cũng đạt danh hiệu Quả bóng vàng Châu Âu.
5. Rivaldo (Barca, 45 điểm)
Không phải Roberto Carlos hay Sinisa Mihajlovic, Rivaldo mới là cầu thủ đá phạt xuất sắc nhất trong thế hệ của mình. Với cái chân trái siêu dị, Rivaldo có thể biểu diễn các động tác kỹ thuật hay tung ra những cú sút đậm chất nghệ thuật và đầy sáng tạo mà không ai bắt chước được.
Đơn cử như những quả đá phạt hàng rào, Rivaldo đá phạt không cần nhiều đà, thậm chí không cần đà, nhưng bóng từ chân anh luôn xoáy cong như trái chuối, vượt trên đầu hoặc lọt dưới chân hàng rào rồi nằm gọn trong lưới.
6. Gabriel Batistuta (Fiorentina, 43 điểm)
Batistuta tài năng, giỏi giang, độc nhất, là một tay săn bàn thực thụ, là nỗi khiếp sợ cho bất cứ một hàng phòng ngự nào tại Calcio trong quá khứ. Anh là cảm hứng cho những bài viết, anh là một chân sút huyền thoại và người ghi những bàn thắng vĩ đại.
7. Lilian Thuram (Parma, 36 điểm)
Thuram một cầu thủ có sức khỏe như lực sĩ đi kèm với trí thông minh của một nhà bác học. Đá hậu vệ song Thuram không quá lạm dụng sức vóc vốn được xem là thiên bẩm của mình thay vào đó anh chơi tỉnh táo, đầu óc và đọc trận đấu tuyệt vời. Trong sự nghiệp thi đấu, Thuram có thể đá tốt ở cả trung vệ lẫn hậu vệ cánh.
8. Edgar Davids (Juventus, 28 điểm)
Davids chơi ở vị trí tiền vệ, là mẫu cầu thủ năng nổ, nhiệt huyết. Anh đã chơi cho Ajax từ năm 18 tuổi và khoác áo nhiều CLB danh tiếng sau đó như AC. Milan, Juventus FC, FC Barcelona, Internazionale và Tottenham Hotspur. Tại France 98, anh là một trong những tiền vệ tấn công xuất sắc nhất thế giới.
9. Dennis Bergkamp (Arsenal, 28 điểm)
Ban đầu, Bergkamp là một tiền vệ trung tâm, nhưng anh đã được chuyển lên đá tiền đạo cắm và sau đó là số 9 rưỡi, nơi anh vẫn thi đấu suốt sự nghiệp sau này. Bergkamp đã được Jan Mulder miêu tả như một cầu thủ “kĩ thuật điêu luyện nhất”, và một “tiền đạo đá cặp trong mơ” của Thierry Henry.
10. Marcel Desailly (Chelsea, 19 điểm)
Desaily là thành viên quan trọng góp phần vào chiến thắng của đội tuyển Pháp ở World Cup 1998 và Euro 2000. Mặc dù sở trường là một hậu vệ, tuy nhiên có một thời gian Marcel ra sân trong vai trò tiền vệ. Anh là cầu thủ đầu tiên hai lần liên tiếp dành Champions League ở hai câu lạc bộ khác nhau (Marseille và Milan).