Jose Mourinho: Thuốc độc hay sự đam mê?

Hãy tưởng tượng một kịch bản không thể: Jose Mourinho là Pep Guardiola và chạy theo Nathan Redmond sau chiến thắng giữa tuần, chắc hẳn truyền thông thể thao Anh sẽ trở thành báo pháp luật chỉ sau 1 ngày.

Mourinho, với cái mác quen thuộc “kẻ thù của bóng đá” hay “gã hèn nhát ẩn sau bộ mặt lạnh” đã quá quen với các “tội ác” trên sân cỏ. Từ trượt dài trên sân, đọ đầu với đồng cấp, móc mắt đối thủ, bước qua vạch quy định, cãi vã với trọng tài rồi thậm chí nổi khùng ngay cả trên… khán đài.

Những điều điên rồ nhất, thường chỉ thấy trong phim hành động đều đã qua tay Mourinho. Đương nhiên là so với vẻ đạo mạo của Guardiola, Mourinho đối lập hoàn toàn và chắc chắn nằm ở phe bóng tối.

Nhưng tại Etihad vào giữa tuần qua, Pep đã làm một hành động khó hiểu khi chạy theo Redmond sau khi trận đấu với Southampton kết thúc (Man City thắng 2-1), quát nạt và liên tục đẩy tay vào ngực đối phương. Nếu không có kỹ thuật khẩu hình cùng thái độ cam chịu của Redmond, người ta còn tưởng Pep vừa bắt nạt đối thủ.

Sau phút giây thiếu kiềm chế, Pep ân hận cùng lời giải thích: “Tôi khen ngợi tài năng của cậu ấy. Mùa trước, Redmond hủy diệt chúng tôi ngay tại đây. Tôi không biết cậu ấy và cũng không rõ tài năng này vào năm ngoái. Ngày hôm nay Redmond không thể tấn công vì phải phòng ngự mọi lúc”.

Hành vi khó hiểu của Pep

Hẳn Guardiola phải là một cái đầu vượt trước thời đại bởi lý do ông đưa ra thật chẳng hợp lý chút nào với tư cách cũng như hành động của mình. Thời còn dẫn dắt Bayern, Pep từng thực hiện hành động tương tự với Joshua Kimmich. Nhưng đó là cầu thủ dưới trướng của mình, còn đây lại là đối thủ?

Rất nhiều chuyên gia bóng đá Anh yêu cầu phải có một hình phạt dành cho Guardiola. Mauricio Pochettino thậm chí còn nói “Pep gặp khó khăn để trở thành quý ông”. Nhưng làn sóng bảo vệ ông cũng không ít với lời cảm thán: “Hãy nhìn nhiệt huyết mà Pep dành cho bóng đá kìa”.

Trở lại giả định bên trên, nếu Mourinho là người đã đẩy Redmond, chắc hẳn có rất ít người dám đứng ra bênh vực ông. Số còn lại thì sẽ có dịp bật tung những bức xúc trong lòng với lập luận: “Hãy nhìn Mourinho kìa, lão ta đã mất kiểm soát và chỉ kiếm việc trục lợi cho bản thân”.

Mùa trước, Người đặc biệt bị đuổi lên khán đài, treo quyền 1 trận và phạt 16.000 bảng vì đá chai nước sau khi Paul Pogba nhận thẻ vì bị kết luận ăn vạ trước West Ham.

Mourinho quá nhiều lần bị phạt vì hành động trên sân

Sự thật đằng sau thế nào chưa rõ, nhưng hãy cứ tin là Mourinho sẽ chẳng thể tốt đẹp gì sau thành tích bất hảo quá khứ. Đó là lý do hình ảnh của cầu thủ hay HLV ngày nay trở nên vô cùng quan trọng trong đánh giá của cộng đồng.

Với Guardiola, là đam mê. Với Mourinho, lại là thuốc độc. Do đó, nếu Mourinho đụng tới Redmond theo cách Guardiola đã làm, ông sẽ bị kết tội ngay lập tức. Và không chỉ Mourinho, nếu Juergen Klopp là người chạy dài trên Etihad ngày hôm đó, chắc hẳn ông cũng sẽ chịu thảm cảnh tương tự.

Ở Klopp, người ta nhìn ra sự điên rồ sau những tiếng nghiến răng kèn kẹt cùng con ngươi luôn trực nhào tới kẻ đối diện. Đó là lý do ông đã bị phạt ở Dortmund và tiếp tục ở Liverpool. Nhưng đỡ hơn Mourinho, ít ra cũng có người nhìn ra mặt tích cực ở Klopp.

Neil Swarbrick, trọng tài thứ tư bị Klopp quát vào mặt trong trận hòa 1-1 giữa Liverpool và Chelsea thì thản nhiên: “Không vấn đề gì, tôi thích sự đam mê của ông”. Tuy nhiên, những may mắn như thế không có nhiều, phần lớn đều kết thúc bằng án phạt và Mourinho là người hiểu rõ nhất.

Xét cho cùng, những gì diễn ra trên sân vẫn là thứ định đoạt tất cả, trong đó có cả cảm nhận dù là khách quan nhất của người ngoài cuộc. Cho đến lúc này, Mourinho mang lại nhiều lo âu hơn là niềm vui (như Pep) và vì thế đừng trông đợi vào sự công bằng tương đối.

Bài liên quan